Viên Minh mở mắt ra, hai con ngươi tựa hồ xuyên thấu thiên sơn vạn thủy, nhìn phía xa xôi.
Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, pháp lực hùng hồn như hồng hà cuồn cuộn xuất hiện, thúc giục Tu La cung chuyển hướng trong không trung. Phía trên Tu La cung bộc phát ra ánh sáng màu bạc lóe lên chói mắt, bao phủ cả Viên Minh vào bên trong, sau đó nó lóe lên rồi biến mất, chui vào trong hư không vô tận.
Sau một khắc, hào quang màu bạc kia lần nữa sáng lên ngay bên ngoài dãy núi màu tím trùng điệp. Viên Minh cùng Tu La Cung đồng thời hiển hiện, như thể thần linh từ trong hư không bước ra, chắn ngay trước mặt Thao Thiết đang điên cuồng chạy trốn.
Trong ánh mắt kinh sợ của Thao Thiết, Viên Minh đưa tay vung lên, một luồng pháp lực bàng bạc không cách nào miêu tả được đã hùng dũng tuôn ra, nháy mắt sau đã triển khai thành một Linh Vực bao phủ trọn vẹn gần một trăm dặm chung quanh lại.